Lỡ chuyến tàu nên ngủ nhờ nhà chị đồng nghiệp Nao Jinguji thiếu thốn, em vui, để khi nhìn thấy nụ cười tươi rói trên môi em, lòng tôi lại ngập tràn hạnh phúc. Có thể các bạn cảm thấy đoạn này tôi hơi “sến sẩm”, nhưng thú thật là lúc đó cảm giác của tôi chính là như vậy, trong tất cả các cuộc tình đã qua trước khi gặp em, Lỡ chuyến tàu nên ngủ nhờ nhà chị đồng nghiệp Nao Jinguji vú to dù ngắn hay dài, tôi chưa bao giờ yêu ai như yêu em, có lẽ khác với những tháng năm 18 – 20 khi tình yêu đầy mơ mộng và mãnh liệt, khi tôi đã gần 30 thì mới tự ngộ được rằng trong tình yêu, việc làm cho người mình yêu vui vẻ, hạnh phúc mới là niềm